Lần đầu tiên tiến hành tại Tây Ban Nha, nghiên cứu này nhằm mục đích phân tích rõ các đặc tính của các loại sợi amiăng trong phổi của cộng đồng dân cư bị phơi nhiễm và không bị phơi nhiễm.
Các mẫu phổi từ 38 đối tượng sinh sống tại thành phố Barcelona và Ferrol, Tây Ban Nha, đã được nghiên cứu và được phân thành ba nhóm: Nhóm A – năm đối tượng không có bất kỳ bệnh nào về đường hô hấp; Nhóm B – 20 đối tượng từng là công nhân đóng tàu và Nhóm C – 13 bệnh nhân bị ung thư phổi. Sau khi loại bỏ chất hữu cơ, dư lượng vô cơ đã được phân tích bằng kính hiển vi điện tử (EM). Để xác định loại sợi, các mẫu được phân tích bằng kính hiển vi điện tử quét (SEM) và phổ tán sắc năng lượng tia X (EDX).
Tất các loại sợi được xác định tương ứng với các nhóm amphibole (gồm crocidolite: tỷ lệ 45%, anthophyllite: tỷ lệ 22%, tremolite: tỷ lệ 16%, amosite: tỷ lệ 15% và actinolite: tỷ lệ 3%). Trong số 14 bệnh nhân (tỷ lệ 37%), duy nhất một loại amiăng được phát hiện trong phổi (sợi amosite trong 2 mẫu, actinolite trong 1 mẫu, anthophyllite trong 4 mẫu, crocidolite trong 5 mẫu và tremolite trong 2 mẫu). 46% sợi amiăng có chiều dài > 5 μm, có đường kính < 0,2 μm.
Kết quả của nghiên cứu này cung cấp dữ liệu ban đầu về loại amiăng có trong phổi của cộng đồng người Tây Ban Nha. Một phát hiện nổi bật đó là cơ chế đọng lại ở phổi riêng biệt của amphibole, dẫn tới giả thuyết cho rằng sợi chrysotile (amiăng trắng) bị loại khỏi phổi sau khi được hít vào. Các kết quả nghiên cứu của chúng tôi hỗ trợ xác minh các số liệu ước tính cho rằng Tây Ban Nha và các quốc gia tại phía Nam châu Âu có sự tương đồng trong hoạt động nhập khẩu và tiêu thụ amiăng sẽ có nguy cơ cao gây ra các bệnh về amiăng trong các năm tới.
Nguồn: Internet